Khi chúng tôi cần một xe taxi 4 chỗ để từ khách sạn Golf Valley (đường Bùi Thị Xuân, TP Đà Lạt) ra sân bay Liên Khương (huyện Đức Trọng, tỉnh Lâm Đồng), hãng taxi L. thường chạy giá 165.000 đồng cho biết đã hết xe. Thấy phía trước khách sạn có một chiếc taxi hãng R.S, chúng tôi hỏi giá ra sân bay thì được “hét” 400.000 đồng. Anh tài xế trẻ măng tay lướt điện thoại, nói với khách với giọng bất cần: “Đèo Prenn đang có tai nạn, bị kẹt nên phải đi đường vòng!”. Không tiếp tay cho chuyện “chặt chém”, chúng tôi ra xe buýt hàng không đậu phía trước khách sạn Ngọc Phát (đường Hồ Tùng Mậu, TP Đà Lạt), giá vé chỉ 40.000 đồng. Trên quãng đường chừng 30 km từ trung tâm TP ra sân bay Liên Khương, khi qua đèo Prenn, chúng tôi chỉ thấy có một vụ va quệt xe máy trên con đèo dài khoảng 10 km, không có vụ tai nạn giao thông nào như tài xế taxi đã dọa.

Cuối tuần qua, chúng tôi đến Bến xe Hàng không Quy Nhơn (đường Nguyễn Tất Thành, TP Quy Nhơn) để đi xe buýt ra sân bay Phù Cát (tỉnh Bình Định) bay vào TP HCM. Hai xe buýt lớn của Cảng Hàng không Phù Cát không khai thác, chỉ có một xe loại nhỏ. “Đục nước bèo cò”, taxi “dù” đậu phía trước bắt khách. Cứ 3 người, họ nhét lên xe và ta thán sau khi chở khách đến sân bay, họ về tay không vì khách từ TP HCM ra Bình Định rất ít. Giá thông thường chỉ 50.000-60.000 đồng/người nhưng hôm đó chúng tôi phải trả gấp đôi.

Hơn lúc nào hết, du lịch nội địa đang cần đẩy mạnh với nhiều chương trình kích cầu. Trong khi đó, kiểu làm ăn chụp giật như trên không hiếm, làm ảnh hưởng rất lớn đến môi trường du lịch nói chung và du lịch Đà Lạt và Quy Nhơn nói riêng. Cơ quan chức năng cần sớm chấn chỉnh, xử phạt nghiêm với taxi “bắt chẹt” khách thì mới tạo dựng được hình ảnh tốt trong lòng du khách.