Vẫn biết cháu khó qua khỏi với những vết thương trí mạng nhưng vẫn cứ nghèn nghẹn nỗi thương cảm lẫn day dứt.

Bạo hành trẻ em đã được báo chí, dư luận lên án nhiều. Không ít buổi hội thảo đã được tổ chức để tìm giải pháp ngăn chặn tình trạng này. Luật cũng có nhiều quy định về trách nhiệm cũng như chế tài trong việc bảo vệ trẻ em. Vậy mà vẫn còn những trẻ em non nớt, vô tội bị tổn thương và đớn đau do bị xâm hại, bạo hành bởi sự mâu thuẫn của người lớn dồn ép thành hờn giận, đòn roi giáng xuống.

Nhiều nước trên thế giới đã sớm ban hành quy định chặt chẽ về những hành vi nghiêm cấm bố mẹ bạo hành con trẻ. Trong khi đó, nhiều gia đình ở nước ta vẫn còn nặng nề những định kiến xưa cũ và mặc nhiên công nhận đòn roi là một phương pháp giáo dục. Tâm lý bàng quan, thờ ơ vẫn còn hiện hữu trong cộng đồng khi không ít người thản nhiên xem việc trẻ bị đánh đập là “chuyện nhà người ta”, “chuyện của thiên hạ”.

Bên cạnh đó, hệ thống thi hành pháp luật cùng các cơ quan chuyên trách bảo vệ trẻ em của nước ta xử lý các vụ việc liên quan sự an toàn của trẻ có lúc, có nơi còn lơi lỏng, khiến hành vi bạo hành, xâm hại trẻ cứ tiếp diễn trong nhức nhối.

Để bảo vệ trẻ em, mỗi người lớn cần có hành động cụ thể, thiết thực, kịp thời và thực sự trách nhiệm.